Những tháng ngày không thể nào quên khi điều trị các bệnh nhân COVID-19

Chia sẻ của bác sĩ Huyền Trang - Bệnh viện điều trị người bệnh COVID-19 (Hà Nội) về những tháng ngày không thể nào quên khi điều trị các bệnh nhân COVID-19.
19/04/2022 15:57

"Hôm nay ca ECMO cuối cùng làm trong đỉnh dịch chuyển viện để phục hồi chức năng, Hà Nội ngày hôm này còn hơn 8000 ca. Dịch lui, mọi người quay về cuộc sống thường ngày, nhưng có lẽ nhưng gì diễn ra trong đỉnh dịch sẽ còn dư âm với chúng tôi, những người đã sống cùng Hà Nội trong thời gian khốc liệt nhất.

Chúng tôi đã sống những ngày tháng ấy thế nào? Một lời không thể nói hết, nhưng khi nghĩ về điều ấy, trong tôi là những hình ảnh, là những kí ức vụn vặt nhưng thành hình rõ nét.

277589017_5128675990523367_3059676049561331866_n

Tôi có người em gái, ép tim cùng đồng nghiệp 1 tiếng rưỡi, đợi chúng tôi mang được máy ECMO lên để làm can thiệp, mặt cô em đỏ gay, mồ hôi mướt trán, tôi hẹn em bao giờ vào can thiệp xong sẽ đưa cô đi ăn, bệnh nhân đã ra viện, lời hứa của tôi vẫn chưa kịp thực hiện…

Tôi có mấy đứa em hàng ngày vẫn ngồi nhẫn nại bón cháo cho từng bệnh nhân một, có khi không xuể, bệnh nhân ăn muộn hơn một chút, đôi khi vài lời khó nghe, 2h chiều em ra, cơm vẫn chưa kịp ăn, mắt đỏ hoe, nhưng ngày mai tôi lại thấy em ngồi đấy, nhẫn nại bón cháo cho các cụ, nhẫn nại nghe các cụ càm ràm tuổi già.

Dịch tăng nhanh, người trẻ cũng bị, tôi có cô em bệnh nhân, cả phòng thân thương gọi là bé bự, ngày em qua cơn nguy kịch, tôi gọi video cho em gặp với gia đình. Hôm sau tôi hỏi em có muốn gặp con nữa không, em lắc đầu, nước mắt chảy dài, em không nói nhưng tôi biết, em không muốn gặp người thân yêu khi trên người còn đầy vết tích của bệnh tật. Tôi lặng im, khẽ nắm tay em...

Bác sĩ không phải thần thánh, và bệnh viện cũng không phải một ngôi đền. Cô gái 25 tuổi thai lần đầu, thai nghén không ổn định, em từ chối tiêm vaccine, ngày em chuẩn bị đặt ống nội khí quản, chúng tôi động viên em, ngủ vài hôm nhé, rồi lại dậy. Và rồi, không có sau đó, sáng sớm em đi, chúng tôi trầm mặc, có lẽ đời bác sĩ sẽ còn những lần thất hứa, nhưng nỗi buồn từ những lần thất hứa ấy sẽ là khắc cốt ghi tâm, không thể quên.

Đêm 30 tết, cụ ông 98 tuổi nhập viện, con giai con gái đi cùng tóc cũng đã bạc phơ, lời chào tạm biệt chưa bao giờ nặng đến thế, đêm 30 dài như cuộc đời của cụ lão thành cách mạng, lần này bác sĩ không hứa, gia đình cũng không nỡ để bác sĩ hứa, ai cũng biết, nhưng ai cũng không nói, tất cả chờ đời từ phép màu.

Hôm nay đoàn tình nguyện cuối cùng rút khỏi bệnh viện, chúng tôi chia tay nhau bằng những niềm hân hoan, những cái ôm, cái nắm tay, những lời vui vẻ nhất, dịch rồi sẽ hết, đồng nghiệp của chúng tôi sẽ lại quay về công việc khám chữa bệnh hàng ngày.

Cuộc đời ngắn ngủi, nhưng trong 5 tháng dịch căng thẳng, chúng tôi đã cùng nhau trải qua đầy đủ các cung bậc cảm xúc. Vài năm sau, vài thập kỉ sau, chúng ta sẽ ngồi với nhau bên ấm trà, nhắc lại với nhau về những ngày Hà Nội đã gồng mình trải qua, những ngày tháng không thể quên".

Nguyễn Trang

comment Bình luận

largeer